Định nghĩa cho sự thay đổi không ngừng của vạn vật trong vũ trụ này chính là cái vô thường mà nhiều bậc hiền triết vẫn nhắc đến. Một khái niệm có từ cổ xưa, nhưng cho đến tận hôm nay vẫn không hề thay đổi. Hiểu một cách đơn giản hơn cả, vô thường là chỉ sự thay đổi không ngừng của vạn vật, không trường tồn, không vĩnh cửu, mọi thứ tồn tại trong vũ trụ này đều không thể bước ra khỏi quy luật tưởng chừng như đơn giản này.
Nhưng có lẽ chỉ có "vô thường" mới chính là thứ không thể "vô thường". Bởi nó không hề thay đổi, từ ý nghĩa cho đến cách mà mỗi chúng ta tiếp nhận nó.
Hơn 15 năm về trước, tại một ngôi chùa nhỏ ở vùng quê nghèo hẻo lánh, có một chú tiểu nhỏ đã được học về cái "vô thường" trong thực tại.
Sư thầy nói:
Vô thường trong con mắt người xưa hàm ý nói về hai ý chính:
Một là chỉ hắc bạch vô thường, là Qủy vô thường chuyên đưa linh hồn người chết về âm phủ.
Hai là chỉ sự thay đổi không ngừng của vạn vật. Ví như con của ngày hôm nay sẽ thay đổi vào ngày mai hoặc trong tương lai. Không thể mang mãi một hình hài nhỏ bé này, tư duy ngây thơ vô ưu này được.
Sinh - Lão -Bệnh - Tử chính là thí dụ điển hình nhất để mỗi chúng ta biết được chẳng có sự trường tồn nào trong vũ trụ này cả. Nhất là vật chất, tiền của, nó chỉ ở với ta trong một thời điểm nhất định và chỉ ở khái niệm "quá trình", ngay cả nhục thể này cũng vậy . Một con người khi sinh ra còn là một đứa trẻ,lớn lên, già đi và từ giã cõi đời theo một định luật bất biến.
Nhặt một chiếc lá bồ đề khô trên tay, chú tiểu ngây thơ hỏi sư thầy:- Vậy sau khi chết sẽ có hắc bạch vô thường đến đón con đi đúng không thầy ?
Sư phụ mỉm cười và nói : Không có tuyệt đối, mọi chuyện không thể nhìn từ một góc độ duy nhất để đánh giá, kết luận. Bởi đó mới có sự "vô thường".
Sợ chú tiểu nhỏ không thể tiếp thu được quá nhiều chân lý, sư phụ chỉ chiếc lá nhỏ trên tay chú tiểu và nói : chiếc lá này đã khô theo tự nhiên, nó sẽ phân hủy thành đất để tiếp tục nuôi dưỡng cây cỏ. Nó từng là một chồi non mơn mởn, từng tràn đầy nhựa sống và bây giờ nó nằm trên tay con nhưng không còn sự sống.
Tối hôm đó, sau khi phụ giúp sư thầy dọn dẹp khuôn viên Chùa và dùng xong bữa tối, chú tiểu đến nghe sư thầy giảng kinh và nói về thực tại. Sư phụ nói : thực tại và vô thường vốn dĩ không xa nhau như nhiều người vẫn nghĩ. Nếu cho sự thay đổi trong "vô thường " nhất định phải đến trong tương lai , không thể xuất hiện trong thực tại thì ta chưa phải là người tu tập. Khi thiền định để tĩnh tâm thì phải biết "thực tại" vẫn đang xoay chuyển, vạn vận không dừng lại mà vẫn đang biến đổi. Trái đất vẫn xoay chuyển , vẫn có những chiếc lá rơi dưới chân gốc bồ đề và có cả những sự sống quanh ta vẫn đang biến đổi.
Tĩnh tâm không phải là vô minh, mà là buông bỏ tạp niệm, hiểu được vạn vật. Phải biết nhìn nhận mọi việc từ cái nhìn thực tại, khoa học , chân lý không nằm ở lời nói vô căn cứ. Con hãy thử cảm nhận, gió thổi vi vu ngay sau sân chùa, luồng điện vẫn thắp sáng bóng đèn nhưng ta không nhìn thấy nó, mà lại cảm nhận được thông qua vật khác. Vậy, nó là gì ? có phải cũng là điều mơ hồ không thể giải thích ? Nó không mơ hồ, mà tồn tại ở trạng thái không thường thấy, một bất thường so với nhận định của chúng ta mà thôi.
Suốt cuộc đời của phần đa chúng ta đều mải miết với tiền, tài , danh, lợi. Tham vọng vượt xa so với nhu cầu thực tế, quên đi nhiều điều vốn tưởng chừng như giản dị.
Mỗi một con người, cho dù sống trong hoàn cảnh nào cũng phải cố gắng, nỗ lực vươn lên và không ngừng hoàn thiện bản thân mình. Nhưng khi quá mải mê với nỗ lực đó thì nó không còn là nỗ lực, mà trở thành tham vọng. Tham vọng và an phận nằm ở hai thái cực khác nhau nhưng lại khiến con người ta đánh mất chính mình. Kẻ tham vọng luôn hối hả với tiền tài. Người an phận lại luôn tin vào số phận, nghiễm nhiên cho rằng mọi việc đã có số phận an bài, chẳng cần đến nỗ lực.
Sự biến đổi của vạn vật là quy luật tự nhiên, và vô thường chính là chân lý. Sinh -lão-bệnh-tử vẫn có trong thực tại, mỗi chúng ta vẫn biến đổi theo quy luật này.......
Tác giả : Cư sĩ Nhân giả ái nhân
没有评论:
发表评论